Jean Marsh, nữ diễn viên và biên kịch người Anh được biết đến nhiều nhất với vai trò đồng sáng tạo và thủ vai chính trong loạt phim truyền hình kinh điển thập niên 1970 Upstairs, Downstairs, đã qua đời tại London hôm Chủ nhật (13/4) ở tuổi 90, sau thời gian chống chọi với biến chứng của chứng mất trí nhớ.
Thông tin được xác nhận bởi đạo diễn Michael Lindsay-Hogg, người bạn thân thiết của bà trong suốt 60 năm: “Jean ra đi thanh thản trên giường, được một người chăm sóc đầy yêu thương túc trực bên cạnh. Bà ấy là người thông minh, hài hước, xinh đẹp và tài năng bẩm sinh – không chỉ trong diễn xuất mà còn ở khả năng sáng tạo kịch bản. Một tâm hồn đồng cảm và tử tế, được tất cả những ai từng gặp quý mến”.
Tượng đài truyền hình về đề tài giai cấp
Upstairs, Downstairs, ra mắt năm 1971, là một trong những loạt phim truyền hình quan trọng nhất của thập niên 70, xoay quanh cuộc sống của giới quý tộc và người hầu trong một ngôi nhà tại London thời Edward. Phim khai thác sâu sắc sự phân hóa giai cấp, chuyển biến xã hội, và nhận được 7 giải Emmy, một giải Peabody, trong đó Jean Marsh giành giải Emmy Nữ chính xuất sắc năm 1975 cho vai diễn Rose – người giúp việc chính trong gia đình Bellamy.
Bên cạnh Upstairs, Downstairs, Marsh còn đồng sáng tạo loạt phim The House of Eliott và góp mặt trong nhiều tác phẩm điện ảnh lớn như: Cleopatra (1963), Frenzy (1972), The Eagle Has Landed (1976), Return to Oz (1985), Willow (1988)…
Dấu ấn trong vũ trụ Doctor Who và sự nghiệp đáng kính
Marsh còn được biết đến với các vai diễn trong Doctor Who, nổi bật là nhân vật Sara Kingdom, một người bạn đồng hành của Doctor đời đầu. Bà cũng từng đóng phản diện đối đầu với Doctor đời thứ bảy.
Với những cống hiến lớn lao cho nghệ thuật, Jean Marsh được phong tước OBE (Huân chương Đế quốc Anh) vào năm 2012.
Từ cô bé yêu múa ballet đến biểu tượng văn hóa truyền hình
Sinh ngày 1 tháng 7 năm 1934 với tên khai sinh Lyndsay Torren Marsh, bà bắt đầu học ballet khi mới 7 tuổi, giữa thời kỳ Blitz (thời kỳ London bị Đức quốc xã dội bom dữ dội). Không theo đuổi con đường học thuật như kỳ vọng xã hội lúc bấy giờ, Marsh chọn nhà hát – điều mà cha mẹ bà coi là “thực tế” hơn so với giấc mơ nghệ thuật xa vời.
Trong một cuộc phỏng vấn năm 1972, bà từng nói với The Guardian: “Với những người xuất thân lao động như tôi, hồi đó chẳng ai nghĩ đến chuyện làm khoa học. Bạn hoặc là nhảy tap, hoặc làm ở Woolworths”.
Ý tưởng về Upstairs, Downstairs ra đời trong một chuyến đi nghỉ cùng người bạn thân – diễn viên Eileen Atkins – tại miền Nam nước Pháp. Khi ngồi trong một biệt thự sang trọng và thốt lên mong ước “giá như mình được sống trong sự xa hoa này thường xuyên hơn”, Marsh đã nảy ra ý tưởng viết một bộ phim khai thác mối quan hệ giữa các tầng lớp trong một mái nhà.
Jean Marsh ra đi, để lại phía sau một di sản nghệ thuật đồ sộ và ảnh hưởng sâu rộng trong lòng người hâm mộ yêu truyền hình cổ điển.