Sau các cuộc giao tranh căng thẳng hồi đầu tháng 5/2025, Ấn Độ và Pakistan – hai quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân – đã bước vào một giai đoạn mới trong cuộc chạy đua vũ trang, tập trung vào việc phát triển và triển khai các hệ thống máy bay không người lái (UAV). Đây là lần đầu tiên hai nước sử dụng UAV trên quy mô lớn trong các cuộc xung đột, đánh dấu sự thay đổi đáng kể trong chiến lược quân sự của cả hai bên.
Ảnh: Reuters
Theo các nguồn tin từ Reuters, Ấn Độ dự kiến chi tới 470 triệu USD trong vòng hai năm tới để tăng cường năng lực UAV, gấp ba lần so với mức đầu tư trước xung đột. Ngoài ra, nước này cũng triển khai gói mua sắm quốc phòng khẩn cấp trị giá 4,6 tỷ USD. Trong các cuộc tấn công xuyên biên giới, Ấn Độ đã sử dụng UAV do nước này tự sản xuất, cùng với các mẫu UAV của Israel và Ba Lan.
Trong khi đó, Pakistan triển khai các UAV do nước này tự sản xuất, như Shahpar-II, và các UAV lắp ráp trong nước dựa trên công nghệ của Thổ Nhĩ Kỳ. Mặc dù một số UAV của Pakistan bị hệ thống phòng không của Ấn Độ bắn hạ, cả hai bên đều tuyên bố đạt được thành công trong các chiến dịch của mình.
Việc sử dụng UAV mang lại lợi thế về chi phí thấp và khả năng phủ nhận trách nhiệm, nhưng cũng đặt ra những thách thức mới. Đặc biệt, Ấn Độ đang phải đối mặt với lo ngại về sự phụ thuộc vào các linh kiện UAV có nguồn gốc từ Trung Quốc, điều này có thể ảnh hưởng đến chuỗi cung ứng và an ninh quốc gia.
Các chuyên gia nhận định rằng, mặc dù UAV cung cấp công cụ linh hoạt cho các hoạt động quân sự mà không dẫn đến chiến tranh toàn diện, nhưng việc thiếu các ngưỡng rõ ràng trong xung đột và sự gia tăng sử dụng công nghệ tiên tiến có thể làm gia tăng nguy cơ leo thang căng thẳng trong khu vực.
Cuộc chạy đua vũ trang UAV giữa Ấn Độ và Pakistan không chỉ phản ánh sự thay đổi trong chiến lược quân sự của hai nước mà còn đặt ra những thách thức mới đối với an ninh và ổn định khu vực Nam Á. Việc cả hai quốc gia tiếp tục đầu tư mạnh vào công nghệ UAV có thể làm gia tăng nguy cơ xung đột và đòi hỏi sự quan tâm đặc biệt từ cộng đồng quốc tế.