Biến đổi khí hậu không chỉ ảnh hưởng đến Trái Đất mà còn có tác động đáng kể đến không gian xung quanh chúng ta. Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng sự gia tăng khí nhà kính có thể gây ra những thay đổi trong tầng khí quyển trên cùng của Trái Đất, làm giảm khả năng chứa vệ tinh và tăng nguy cơ va chạm trong không gian.
Sự gia tăng nồng độ khí nhà kính như CO2 không chỉ làm ấm tầng đối lưu (troposphere) mà còn làm mát và co lại tầng khí quyển trên cùng, bao gồm tầng bình lưu (stratosphere), tầng trung lưu (mesosphere), và tầng nhiệt (thermosphere). Tầng nhiệt là nơi mà Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS) và hầu hết các vệ tinh khác quay quanh Trái Đất. Khi tầng khí quyển này co lại, lực cản khí quyển giảm, khiến các mảnh vụn không gian tồn tại lâu hơn và tăng nguy cơ va chạm.
Credit: Gizmodo
Gizmodo đã nhấn mạnh rằng, theo dự đoán của các nhà khoa học từ MIT, đến năm 2100, khả năng chứa vệ tinh của một số khu vực trong quỹ đạo Trái Đất có thể giảm tới 66%. Điều này có nghĩa là số lượng vệ tinh có thể hoạt động an toàn trong quỹ đạo thấp sẽ giảm đi đáng kể. Khi các mảnh vụn không gian tồn tại lâu hơn, nguy cơ va chạm giữa các vệ tinh và mảnh vụn sẽ tăng lên, dẫn đến một kịch bản va chạm dây chuyền nguy hiểm.
Va chạm trong không gian không chỉ gây thiệt hại cho các vệ tinh mà còn tạo ra nhiều mảnh vụn hơn, làm tăng nguy cơ cho các vệ tinh khác. Điều này có thể ảnh hưởng đến các dịch vụ quan trọng như liên lạc, dự báo thời tiết, và nghiên cứu khoa học. Việc giảm lực cản khí quyển cũng làm giảm khả năng tự làm sạch của tầng khí quyển, khiến các mảnh vụn không gian tồn tại lâu hơn và làm trầm trọng thêm vấn đề.
Để đối phó với mối đe dọa này, các nhà khoa học và cơ quan không gian cần phát triển các biện pháp quản lý mảnh vụn không gian hiệu quả hơn. Điều này bao gồm việc theo dõi và loại bỏ các mảnh vụn không gian, cũng như thiết kế các vệ tinh có khả năng tự hủy hoặc tránh va chạm. Ngoài ra, việc giảm phát thải khí nhà kính trên Trái Đất cũng là một yếu tố quan trọng để giảm thiểu tác động lên tầng khí quyển trên cùng.