Sau gần một thập kỷ dẫn dắt Marni, Francesco Risso – nhà thiết kế mang tinh thần “thơ ca hỗn loạn” – đã chính thức rời khỏi vị trí Giám đốc Sáng tạo. Không chỉ là sự chia tay một thương hiệu, đây còn là một bước ngoặt cho thời trang đương đại: nơi một nghệ sĩ dừng lại để lắng nghe bản thân và khởi tạo một chương mới – không mang tên riêng, mà mang tính cộng đồng.
Ảnh: Internet
Francesco Risso sinh ra trên một chiếc thuyền buồm, sống bốn năm đầu đời giữa biển cả Sardinia. Tuổi thơ không khung tường ấy đã định hình một cá tính sáng tạo phi giới hạn – điều luôn hiện hữu trong các bộ sưu tập của anh. Sau khi làm việc tại Prada, năm 2016, Risso được bổ nhiệm làm Giám đốc Sáng tạo Marni ở tuổi 33, thay thế chính người sáng lập Consuelo Castiglioni.
Từ đó, Marni bước vào một kỷ nguyên mới: sống động, giàu hình ảnh, và đầy tính thể nghiệm.
Trong tay Risso, Marni không còn là thương hiệu đơn thuần. Đó là một sân khấu nơi nghệ thuật, thời trang, âm nhạc và con người hoà quyện. Từ show Xuân 2019 đậm sắc nhiệt đới, đến “Marnifesto” 2021 đầy cảm xúc hậu đại dịch, và cuối cùng là bộ sưu tập Thu 2023 tại Tokyo – nơi anh lặng lẽ ngồi hàng ghế trên cùng, chiêm nghiệm tác phẩm của chính mình như một khán giả – Risso đã dẫn dắt Marni đi qua ba cung bậc đầy thăng hoa.
Nhưng hơn cả thời trang, anh mang đến tinh thần: một trải nghiệm đa giác quan, nơi người xem không chỉ “nhìn”, mà còn “cảm” và “sống cùng”.
“Tôi cần trở lại với chính mình. Thời trang đã trở nên quá nhanh, quá toan tính. Tôi muốn lùi lại, để đi sâu hơn,” Risso chia sẻ.
Anh khước từ sự lặp lại. Anh không muốn trở thành “người quản lý một chuỗi cảm hứng trôi nổi”. Và vì vậy, anh rời Marni. Không phải để nghỉ ngơi, mà để tái tạo: tư duy, cộng đồng và giá trị.
Risso cho biết dự án tiếp theo của anh sẽ không mang tên “Francesco Risso”, mà là một không gian sáng tạo tập thể – nơi nghệ thuật và con người gặp nhau trong tự do và chia sẻ.
Francesco Risso đã làm được điều ít nhà thiết kế đương đại có thể: biến một thương hiệu thành một trải nghiệm cảm xúc sâu sắc. Dưới thời anh, Marni không còn là thời trang – mà là ngôn ngữ. Ngôn ngữ của cảm xúc, của cộng đồng, của mơ mộng, và cả nghịch lý.
Với tinh thần đó, anh đã để lại một dấu ấn khó phai: không phải qua doanh số hay ngôi sao mặc đồ Marni, mà qua cảm giác mà mỗi bộ sưu tập của anh khơi gợi – đầy chất thơ, phóng khoáng, có lúc hoang dại nhưng luôn chân thành.
Francesco Risso không chỉ rời Marni. Anh đang rời khỏi cuộc đua thời trang công nghiệp để tìm lại không gian nguyên sơ của sáng tạo. Và chính sự lùi lại đó, có thể là bước tiến quan trọng nhất trong sự nghiệp của một nhà thiết kế đã luôn đi trước một nhịp – với bản ngã, với cộng đồng, và với cái đẹp.