Trong bối cảnh địa chính trị sôi sục, nơi những cuộc đối đầu biên giới có thể làm rung chuyển thị trường năng lượng toàn cầu, giá dầu thô đang nhích lên một cách thận trọng. Sáng ngày 22 tháng 9 năm 2025, Brent crude tăng 34 cent (0,54%) lên 67,07 USD/thùng, trong khi WTI (hợp đồng tháng 10) cũng nhích 34 cent (0,54%) lên 63,02 USD/thùng, theo giao dịch châu Á lúc 03:17 GMT. Sự tăng nhẹ này được hỗ trợ bởi các rủi ro từ châu Âu – nơi Nga bị cáo buộc vi phạm không phận Estonia – và Trung Đông với bốn quốc gia phương Tây công nhận nhà nước Palestine, nhưng bị kìm hãm bởi nguồn cung dầu dồi dào từ Iraq và lo ngại về tác động của thuế quan thương mại đến nhu cầu nhiên liệu. Đây không chỉ là con số trên biểu đồ; nó là minh chứng cho sự mong manh của thị trường dầu mỏ, nơi địa chính trị và kinh tế đan xen, quyết định dòng chảy năng lượng của thế giới.
Căng thẳng châu Âu leo thang khi Estonia cáo buộc Nga vi phạm không phận lần thứ tư trong năm, với ba máy bay MiG-31 xâm nhập 12 phút vào thứ Sáu, khiến NATO triển khai máy bay Ý để chặn. Bộ Ngoại giao Estonia gọi đây là “sự khiêu khích chưa từng có”, và Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc sẽ họp khẩn ngày thứ Hai. Trước đó, Nga không kích Ukraine gần biên giới Ba Lan, khiến NATO triển khai máy bay, và máy bay Nga xâm nhập không phận trung lập Baltic. Michael McCarthy, CEO Moomoo Australia, nhận định: “Các báo cáo Nga đe dọa biên giới Ba Lan nhắc nhở rủi ro an ninh năng lượng châu Âu từ phía đông bắc”. Tổng thống Mỹ Donald Trump thúc EU ngừng mua dầu khí Nga, trong khi Ukraine tăng drone tấn công cơ sở năng lượng Nga, làm gián đoạn tinh chế.
Ở Trung Đông, bốn quốc gia phương Tây – Anh, Canada, Australia và Bồ Đào Nha – công nhận nhà nước Palestine ngày Chủ Nhật, thúc đẩy giải pháp hai nhà nước giữa chiến tranh Gaza, nhưng gây phẫn nộ từ Israel. Thủ tướng Benjamin Netanyahu gọi đây là “phần thưởng cho khủng bố”, ám chỉ vụ tấn công Hamas 7 tháng 10 năm 2023. Với hơn 140 quốc gia công nhận Palestine (75% thành viên LHQ), động thái này tăng lo ngại bất ổn khu vực dầu mỏ, dù chưa ảnh hưởng trực tiếp nguồn cung.
Credit: Euronews.com
Tuy nhiên, nguồn cung dồi dào kìm hãm đà tăng. Iraq tăng xuất khẩu sau khi OPEC+ nới hạn ngạch tự nguyện, từ 3,38 triệu thùng/ngày tháng 8 lên 3,4-3,45 triệu thùng/ngày tháng 9, theo SOMO. Thủ tướng Mohammed Shia al-Sudani hy vọng OPEC+ xem xét lại hạn ngạch Iraq để phản ánh năng lực sản xuất. Tim Evans từ Evans on Energy lưu ý: “Tồn kho tăng sáu tháng qua cho thấy cung vượt cầu; dự trữ chiến lược Trung Quốc và Mỹ hấp thụ dư thừa, nhưng hạn chế tiềm năng tăng giá ngắn hạn”. Cuối tuần trước, Brent và WTI giảm hơn 1%, chấm dứt tuần nhẹ nhờ lo ngại cung lớn và nhu cầu yếu, dù Fed cắt lãi suất đầu năm có thể kích thích tiêu dùng.
Sâu sắc hơn, đà tăng nhẹ của giá dầu hôm nay không chỉ phản ánh rủi ro địa chính trị; nó là lời nhắc nhở về sự mong manh của năng lượng toàn cầu trong thời kỳ chuyển dịch. Khi Nga thử thách NATO và Trung Đông sôi sục với công nhận Palestine, thị trường dầu mỏ trở thành “nhiệt kế” của xung đột, nơi mỗi vi phạm không phận hay quyết định ngoại giao có thể đẩy giá lên cao hoặc sụt giảm. Nhưng với nguồn cung OPEC+ dồi dào và thuế quan Trump đe dọa nhu cầu, giá dầu đang ở ngã ba đường: Liệu căng thẳng có dẫn đến gián đoạn lớn, hay nguồn cung dư thừa sẽ kéo giá xuống? Trong bối cảnh biến đổi khí hậu thúc đẩy năng lượng sạch, sự kiện này khơi dậy suy tư: Dầu mỏ không chỉ là nhiên liệu; nó là sợi chỉ đỏ kết nối địa chính trị, kinh tế và tương lai bền vững của nhân loại. Khi giá nhích lên hôm nay, thế giới đang chờ đợi – liệu đây là cơn bão thoáng qua hay dấu hiệu của những biến động lớn hơn?