Trong thế giới của nhiếp ảnh thiên văn – nơi nghệ thuật giao thoa với khoa học và đam mê, có những người không chỉ theo đuổi ánh sáng, mà còn tìm kiếm những khoảnh khắc hiếm hoi của sự tĩnh lặng, của vũ trụ thuần khiết chưa bị ô nhiễm bởi đô thị hiện đại. Mihail Minkov, nhiếp ảnh gia người Bulgaria, là một trong số đó.
Vừa qua, Minkov đã hoàn thành một chuyến hành trình kéo dài 20 ngày xuyên qua các vùng đất xa xôi và ít ánh sáng nhân tạo nhất của hành tinh, bao gồm sa mạc Atacama (Chile), đảo Phục Sinh và cánh đồng muối Uyuni (Bolivia) để thực hiện một loạt ảnh thiên văn ngoạn mục khiến người xem không khỏi ngỡ ngàng.
Tất cả bắt đầu từ một bức ảnh mà Minkov tình cờ nhìn thấy về sa mạc Atacama – nơi được mệnh danh là “thiên đường của những vì sao”. Vẻ đẹp siêu thực của bầu trời ở đó đã thôi thúc anh lên kế hoạch cho một chuyến đi không chỉ để chụp ảnh, mà còn để kết nối với vũ trụ theo cách gần gũi nhất có thể.
Ảnh: My Morden Met
Sau hơn một năm rưỡi nghiên cứu kỹ lưỡng, tìm kiếm bạn đồng hành và liên hệ với người bản địa hỗ trợ, Minkov cùng tám nhiếp ảnh gia khác đến từ khắp nơi trên thế giới đã khởi hành vào hành trình mơ ước.
Một trong những điểm đến ấn tượng nhất là cánh đồng muối Salar de Uyuni – nơi được mệnh danh là “chiếc gương lớn nhất thế giới”. Khi mưa rơi và nước không thấm vào lớp muối dày, mặt đất biến thành một mặt gương phản chiếu hoàn hảo. Minkov mô tả cảm giác đứng giữa nơi đó vào ban đêm là “ngoài sức tưởng tượng” khi bầu trời sao rực rỡ phía trên được phản chiếu hoàn hảo dưới chân, tạo nên một thế giới kép đầy mê hoặc.
Điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt, độ cao hơn 3.600m, không khí khô và gần như không có ô nhiễm ánh sáng đã biến Uyuni thành một trong những địa điểm chụp ảnh thiên văn lý tưởng nhất thế giới.
Chặng tiếp theo là đảo Phục Sinh (Easter Island), nổi tiếng với những tượng đá Moai bí ẩn. Trong bức ảnh của Minkov, các tượng đá khổng lồ dường như đang quan sát vũ trụ như thể chúng được dựng lên để làm điều đó từ hàng trăm năm trước.
Đối với Minkov, chụp ảnh ban đêm không chỉ là việc bắt trọn ánh sáng. Đó là thiền. Là tĩnh lặng. Là kết nối. Khi đứng một mình trong đêm lạnh, lặng nghe âm thanh của gió, cảm nhận trái đất đang quay dưới chân mình và vũ trụ đang mở ra trước mắt, anh nói mình cảm thấy nhỏ bé nhưng trọn vẹn.
Minkov không chỉ muốn lưu giữ những khoảnh khắc cho riêng mình. Anh chia sẻ bộ ảnh này với mong muốn đem đến cho người xem một giây phút bình yên giữa những xô bồ của cuộc sống. “Nếu một người xem ảnh của tôi và cảm thấy tĩnh tại dù chỉ trong 5 giây, thế là đủ”.
Trong thời đại mà ánh sáng nhân tạo và tốc độ đã bao phủ gần như mọi góc của hành tinh, hành trình của Mihail Minkov là một sự khẳng định đầy mạnh mẽ: Vẫn còn đó những nơi bầu trời thực sự thuộc về các vì sao, và vẻ đẹp thuần khiết của vũ trụ vẫn có thể chạm đến trái tim con người, nếu ta biết dừng lại, ngước nhìn, và lắng nghe sự im lặng của đêm.